Bảo bối thật mê người Science Fiction Truyện *cao H*, ko hợp mời click back Truyện sáng tác bởi Tịch An, chỉ đăng duy nhất tại Wattpad tichan_wyb 👉🏻 mọi người hãy tới wattpad đọc để ủng hộ chính chủ nhé, các web vui lòng ĐỪNG ăn cắp chất xám công sức của người khác!!!
Đây là lý do vì sao khi chị em nấu các món ngon từ mề vịt thì anh chồng nào cũng mê tít. Không những tốt cho sức khỏe, mề vịt còn có giá thành rất rẻ vì thế được nhiều người yêu thích. Bạn cũng có thể đem chế biến mề thành nhiều món khác nhau, như xào, bóp gỏi, om…
Đọc truyện hay ngôn tình sắc, ngôn tình sủng, ngôn tình tổng tài, ngôn tình cổ đại, ngôn tình xuyên nhanh, giới giải trí - showbiz.Web truyen luôn cập nhật truyen full, truyện mới một cách nhanh chóng và đầy đủ.
Lâm Tuyết làm bộ dụi dụi mắt, giọng ngái ngủ: "Lúc nãy tập mệt, có hơi hạ đường huyết. Con tắm xong lại thấy lạnh nên trùm chăn nằm một lát, không ngờ ngủ quên mất ạ". Mẹ Lâm đi tới bên giường, thấy con gái nằm nghiêng hơi cắn môi, sắc mặt quả thật hơi tái.
Trạng thái: Full. Bạn đang đọc truyện (Quyển 1) Bảo Bối Mê Người: Đại Thúc Nhẹ Nhàng Sủng của tác giả Hề Yên. Trước khi gặp Tịch Đình Ngự, sinh hoạt của Hạ Thập Thất đều là hút thuốc, uống rượu, đánh nhau. Sau khi gặp được Tịch Đình Ngự, sinh hoạt Hạ Thập
Vay Tiền Online Chuyển Khoản Ngay. Cuối cùng Bạch Thần khôi phục tinh thần, thân thể Đoạn Tần lại sinh sôi tầng tầng dục thời điểm lý trí sắp sụp đổ, Đoạn Tần kịp thời rút lui khỏi đôi môi đối hắn có vô hạn lực hấp dẫn mỹ thở hổn hển, đem Bạch Thần ôm vào trong lòng ngực, đôi môi nóng rực chạm chạm vào đôi mắt của Bạch Thần, cự tuyệt cánh tay đang muốn trợ giúp hắn của Bạch Thần, đi nhanh mà bước vào trong phòng nước ào ào xuyên thấu qua cửa phòng tắm, truyền đến trong tai của Bạch Thần giơ tay vuốt ve cánh môi có chút trầy da sưng đỏ, ngơ ngác mà nhìn cửa phòng tắm, hai mắt chớp chớp có chút mê vì mới vừa hôn có chút kịch liệt, khóe mắt Bạch Thần hơi ửng đỏ, trong mắt hơi nước tràn ngập, cặp môi còn sưng đỏ trầy da mang theo ánh nước, nhìn mê người cực như một đóa hoa vừa mới nở rộ đã hái tươi đẹp, ngây thơ lại mỹ lệ mê dần mà, cặp mắt mê mang nhiễm một tia ủy khuất cùng khó hiểu, lông mày của Bạch Thần rũ xuống, y ngồi ngay ngắn tại mép giường, ngón tay không tự giác mà nghịch ga nệm bên dưới, hai mắt ba ba mà nhìn chằm chằm cửa phòng tắm đóng Thần 【 hệ thống, A Tần rõ ràng rất muốn, vì cái gì muốn cự tuyệt? 】Thế giới trước hắn thường xuyên cùng Tề Tiêu như vậy, Tề Tiêu mỗi lần đều thật cao hứng cùng hưng là tại sao Đoạn Tần lại chạy vào phòng tắm tắm Thần chớp chớp mắt có chút ủy khuất, hắn muốn cùng Đoạn Tần thân hỏi này đối với hệ thống tới nói có chút nan thống tuy rằng hiểu được thất tình lục dục, nhưng nhân tính phức tạp, nó cũng không thể hiểu được suy nghĩ của mọi quá nó vẫn là cố gắng đưa ra phân tích cụ thể 【 tiểu chủ nhân, khoảng cách đến lúc hai người đi học còn có 45 phút, căn cứ vào số liệu của thế giới trước, thời gian cũng không đủ dùng. 】Tuy rằng thế giới trước hệ thống thường xuyên bởi vì chuyện này bị kéo vào phòng tối, nhưng trong phòng tối mặt cũng có thể cảm giác được tốc độ chảy của Thần cảm xúc vẫn là có chút sa sút tinh thần 【 ta vừa mới muốn động thủ trợ giúp A Tần. 】Chính là Đoạn Tần liền cự tuyệt hành động của Tần là không thích sao?Bạch Thần có chút thấp thỏm lên.'rầm 'Không chờ hệ thống trả lời, cửa phòng tắm mở ra, Đoạn Tần mặc áo tắm dài, bước chân dài từ trong phòng tắm đi liếc mắt một cái liền nhìn thấy cảm xúc có chút trầm thấp của Bạch Tần đi qua, duỗi tay xoa xoa đầu Bạch Thần, nhẹ giọng nói "Làm sao vậy?"Bạch Thần ngồi ở trên giường ngửa đầu nhìn Đoạn Tần, đáy mắt trong sáng hàm chứa một ít ủy khuất uể oải "A Tần, anh không muốn cùng em thân cận sao?"Hô hấp của Đoạn Tần tức khắc cứng bối của hắn thật là quá trêu nhân, ngọn lửa hắn vừa khó khăn lắm mới áp xuống tức khắc lại muốn bùng Tần hít sâu một hơi, đầu nhanh chóng vận chuyển, thực mau liền nghĩ thông suốt nguyên nhân khiến Bạch Thần trở nên như một tay đem Bạch Thần bế lên, thanh âm trầm thấp "Sao lại nghĩ anh không muốn cùng bảo bối thân cận?"Bạch Thần chặt chẽ ngồi ở trên eo Đoạn Tần, bĩu Tần để sát vào hôn hôn miệng Bạch Thần "Anh chỉ là sợ khiến em bị thương."Bạch Thần tức khắc cao hứng lên, hắn chủ động mà ôm ôm Đoạn Tần, "Em không sợ, em thích A Tần, muốn cùng A Tần thân cận, cũng thích cùng A Tần thân cận."Đoạn Tần chỉ cảm thấy bảo bối trong lòng ngực chính là mọi thời khắc đều là tiểu yêu tinh đang câu dẫn người ở trong phòng thân mật một lát, Đoạn Tần áp xuống dục hỏa trở về phòng đổi quần áo sau, liền dắt Bạch Thần xuống Hiên Hạo ngồi ở trên bàn cơm, nhìn hai người đang vội vàng bước xuống, tiếp đón bọn họ lại Nghị Nhiên mắt sắc thận trọng, liếc mắt một cái liền nhìn thấy môi dị trạng còn có dấu vết lộ ra trên cổ Bạch Thần, hắn quay đầu, thái độ tự thật ra Trịnh Hiên Hạo ở một bên mất một lát sau mới phát hiện trên người Bạch Thần không thích hợp, hắn hắc hắc cười một tiếng, hướng về phía Bạch Thần cùng Đoạn Tần cười bá mang rất nhiều cơm sáng, bốn cái bụng lớn nhỏ rộng mở ăn đến cuối cùng còn dư lại không xong cơm sáng, bốn người liền chào Chung bá, rời khỏi tiểu biệt thự hướng khu dạy học đi người bọn họ học cùng lớp chuyên nghiệp, bởi vậy trong khuôn viên trường thường xuyên có thể nhìn thấy bốn người bọn họ đi cùng với nay cũng không ngoại lệ, bọn họ bốn người dọc đường đi như cũ là tiêu điểm trong mắt mọi người .Bất quá hôm nay ánh mắt mọi người so với ngày trước, nhiều một ít khiếp sợ cùng tò Thần gắt gao nắm tay Đoạn Tần , có chút không cao Tần của hắn quá ưu tú, trừ bỏ Tuyên Linh Linh, trong trường còn rất nhiều kẻ khác mơ ước đến a Tần của hắn."Bảo bối, anh là của em."Bên tai truyền đến tiếng nói trầm thấp mang theo từ tính mê người, Bạch Thần trên mặt tức khắc tràn ra một nụ cười sáng Tần rõ ràng mà nghe được chung quanh có thanh âm truyền đến, hắn quét mắt về phía chung khắc những người đi ngang qua nhìn về phía bọn họ đều tự giác mà cúi bốn người Bạch Thần đi xa, mới có người vỗ vỗ trái tim nhỏ bị Đoạn Tần dọa đến không thể hô hấp."ánh mắt vừa rồi bạn học Đoạn thật sự là thật là đáng sợ, tôi thiếu chút nữa quên hô hấp.""Đúng vậy, bất quá bạn học Nhan hôm nay cười rộ lên nhìn thật đẹp.""Đúng rồi, nụ cười kia quá đẹp, tôi thiếu chút nữa quên cả đi đường."......."Các ngươi có nhìn thấy bạn học Đoạn cùng bạn học Nhan dắt tay nhau?"Bầu không khí vừa mới náo nhiệt tức khắc lặng người nhìn thoáng qua nhau, cuối cùng ngậm miệng lại, hướng khu dạy học chạy nhanh đi.——————Bạch Thần ngồi ở bên người Đoạn Tần , một tay nắm bút nghiêm túc học, một tay lén lút đặt ở ngăn bàn, vụng trộm nắm lấy tay Đoạn tay vừa chạm vào bàn tay Đoạn Tần lập tức bị bắt lấy, sau đó bị chặt chẽ bao Thần nhìn trộm nhìn vẻ mặt đứng đắn nghiêm túc nghe giảng bài của Đoạn Tần, nụ cười trên mặt tựa như ăn được mật ngày này mỗi ngày đều cùng Đoạn Tần đi học, bọn họ sẽ ở dưới bàn học trộm bắt tay, ngẫu nhiên truyền xuống tờ giấy nói chút lời âu yếm ngọt ngào , hoặc là tại lúc tan học sẽ chạy tới nơi không người nhiệt tình hôn môi......Những thứ này đều là những thứ mà Bạch Thần ở thế giới trước không có thể nghiệm Đoạn Tần ở chung mỗi phút mỗi giây đều làm Bạch Thần cực kì vui vẻ, cũng cực kì quý chuông Tan học vang lên, thấy giáo nhanh chóng mà kết thúc bài thống 【 tiểu chủ nhân, Tuyên Linh Linh ở bên ngoài phòng học . 】Bạch Thần đang thu dọn đồ trên mặt bàn lập tức dừng lại, ánh mắt có chút lạnh lùng mà nhìn về phía ngoài phòng lần xin lỗi ở nhà ăn, Tuyên Linh Linh an tĩnh mấy ngày, Bạch Thần thiếu chút nữa quên nàng, không nghĩ tới nàng lại dám xuất lúc nhất thời Bạch Thần lại nhớ lại Tuyên Linh Linh có ý đồ câu dẫn Đoạn cao hứng! Chán ghét!"Làm sao vậy?" Đoạn Tần chú ý tới Bạch Thần không thích Thần không có dấu diếm, "Bên ngoài có người đáng ghét.""Ai?" Trịnh Hiên Hạo tò mò mà duỗi đầu hướng phòng học nhìn ra bên ngoài, nhìn một lúc lâu cũng không thấy Tần lập tức giúp Bạch Thần thu thập đồ, lấy cặp sách cả hai, cùng hắn bước ra này là giờ ăn trưa, hành lang gian đều là tiếng bọn học sinh vui đùa ầm Tần nắm Bạch Thần vừa mới đi ra phòng học, đã bị Tuyên Linh Linh xông lên ngăn cản."Đoạn Tần, cậu thật quá đáng, ngày đó tôi đều xin lỗi, cậu vì cái gì còn không buông tha tôi?" Tiếng Tuyên Linh Linh trong trẻo ủy khuất vang lên ở hành Linh Linh thật sự cảm thấy ủy lần trước vốn dĩ tính toán ngày hôm sau sẽ đến nhà ăn xin lỗi Đoạn Tần một lần nữa, làm Đoạn Tần nhớ kỹ nàng, chỉ cần Đoạn Tần nhớ kỹ nàng, nàng liền có biện pháp làm Đoạn Tần thích kế hoạch không đuổi kịp biến hóa, không biết là ai ở trong trường học mặt tung tin vịt nàng đắc tội bốn người Đoạn Tần, còn có ý đồ câu dẫn Đoạn Tần, đem sự kiện ngày đó phát sinh ở nhà ăn thêm mắm thêm muối miêu tả sinh động như thật, nói nàng không biết xấu hổ, làm cho sinh hoạt của nàng từ sau ngày hôm đó bắt đầu bị biến đổi tiên là sách vở bị cắt, bàn học bên trong bị nhét vào các loại đồ vật ghê tởm dọa người, bạn bè trước đây cũng xa lánh, nhất là khi Tuyên Linh Linh tính toán thực hành kế hoạch tìm tới Đoạn Tần nói chuyện, nàng bị một đám nữ sinh kéo vào buồng vệ Linh Linh từ nhỏ chưa từng bị đối đãi như kịch liệt mà phản kháng, có điều càng phản kháng bọn chúng ra tay càng nay Tuyên Linh Linh vất vả lắm mới chạy thoát khỏi đám người đó, không bị họ làm khó .Nàng âm thầm thề, nhất định phải chiếm được ánh nhìn của Đoạn Tần, những người này hiện tại đối với nàng là như thế nào, tương lai nàng sẽ trả lại gấp tên Đoạn Tần, rất nhiều người chuẩn bị đi ăn cơm tức khắc dừng bước chân, đem ánh mắt hướng về phía bọn họ."Tránh ra!" Bạch Thần tiến lên một bước, che ở trước người Đoạn Tần, ý đồ che khuất ánh nhìn của Tuyên Linh Linh về phía Đoạn mà hắn lùn hơn y nửa cái đầu, muốn đem Đoạn Tần giấu ở phía sau là không có khả Thần mặc dù không muốn khiến y ủy khuất như lần trước, làm Đoạn Tần nhắm mắt không nhìn không lạnh lùng mà nhìn Tuyên Linh Linh, người nên nhắm mắt, cấm miệng phải là Tuyên Linh Linh mới Linh Linh tự cho là chính mình diễn tốt, không biết rằng ánh mắt của nàng nhìn Đoạn Tần có bao nhiêu tham Linh Linh nháy mắt bị ánh mắt của Đoạn Tần dọa sợ, bất quá nàng nhớ tới mục đích của chính mình, trực tiếp lướt qua Bạch Thần nhìn về phía Đoạn Tần , "Đoạn Tần, đừng tưởng rằng cậu có tiền liền ghê gớm, ngươi cùng lắm chỉ là so với tôi đầu thai tốt hơn chút, có ba mẹ tốt, ngươi chỉ là một tên ỷ thế hiếp người rác rưởi, một con rệp sống ở ngoài mương.""Tuyên Linh Linh tôi xem thường nhất là loại người này!!! Chỉ biết khi dễ nữ sinh thì có bản lĩnh gì! Có bản lĩnh cậu thi hơn tôi trong đợt khảo sát tới!" Tuyên Linh Linh khiêu khích mà nhìn về phía Đoạn Tần, nói một hơi lời thoại được nàng chuẩn bị sẵn, "Thế nào, có dám so hay không?"Sau lời nói cao giọng của nàng ta, hành lang ồn ào lập tức yên tĩnh Linh Linh trên mặt oán giận, trong lòng lại đắc ý cực loại hào môn thiếu gia này chính là không chịu nổi khiêu khích, chỉ cần Đoạn Tần tiếp nhận cùng nàng thi đấu, nàng sẽ có vô số cơ hội ở chung với Đoạn Tần, đến lúc đó cũng không tin Đoạn Tần sẽ không nhìn trúng Linh Linh từ nhỏ đến giờ luôn cực kì tự tin với ngoại hình của mình."Xuy"Đàm Nghị Nhiên đứng ở phía sau Đoạn Tần đột nhiên cười thành sau đó không khí an tĩnh trong hành lang tựa như bị ấn vào nút mở, liên tiếp mà truyền đến tiếng cười nhạo tiếp theo Đàm Nghị có người cười to ra tiếng, tựa như Tuyên Linh Linh vừa kể một câu chuyện cười vậy. Tuyên Linh Linh Mới vừa rồi còn cực kỳ tự tin tức khắc có chút luống cuống, nàng có chút không rõ sai ở chỗ nào, nhưng nàng vẫn là duy trì trấn định, nhìn về phía Đoạn Tần, chờ đợi Đoạn Tần trả lời."Thế nào, cậu dám không?" Tuyên Linh Linh cắn răng, tiếp tục duy trì bộ dáng của chính mình."Phanh"Đáp lại Tuyên Linh Linh chính là Bạch Thần không chút do dự đá lang lại lần nữa an tĩnh Dịch lâu quá trời quá đất!
-Cái này mà được xem là bản kế hoạch? Cô đang chọc điên tôi đấy sao PARK CHAEYOUNG Park Jimin tức giận đập mạnh sấp tài liệu xuống bàn, con ngươi giương lên đầy sự khó chịu, cau mày nhìn cô đang sợ hãi -Xin..xin lỗi sếp..tôi sẽ làm lại Chaeyoung luống cuống, liên tiếp cúi gập người xin lỗi người đàn ông uy quyền trước mặt. Cô e dè, cầm sấp tài liệu lên rồi xoay người bỏ đi thật nhanh -Cô tối nay tăng ca đi -Sao cơ...tôi..sếp à, hôm nay không phải... -Tôi bảo tăng ca là tăng ca, cô là đang không nghe lệnh cấp trên? -Không, tôi không có ý đó, tối tôi sẽ tăng ca. Chào sếp Chaeyoung gượng cười rời đi, cánh cửa vừa khép lại. Cô gái nhỏ liền tức giận, gương mặt đỏ bừng đến run người, sao hắn ta có thể ác độc với nhân viên như thế chứ, cái này là bóc lột sức nhân viên rồi. Chaeyoung kiềm không được, đưa chân đá mạnh vào tường mấy cái để xả giận, hậm hực bước về chỗ làm việc ___ Trời cũng đã tối dần, thổ hoàng của hoàng hôn bị che lấp bởi bầu trời đêm. Thành phố lấp lánh bởi những ánh đèn, nhộn nhịp đông đúc người qua lại, phương tiện giao thông ồ ạt đến kẹt đường. Tại tòa cao ốc, vẫn còn thân ảnh nhỏ miệt mài làm việc, tiếng bấm chữ lả lướt trên máy tính vang vọng cả căn phòng yên tĩnh, đã không biết qua bao nhiêu tiếng đồng hồ, chỉ có mỗi căn phòng của cô còn sáng đèn. Chaeyoung vươn hai cánh tay, ưỡn người đầy mệt nhọc. Còn tới bốn sấp tài liệu nhưng mà cái bụng nhỏ đánh trống không ngừng. Chaeyoung bất lực, xoa nhẹ cái bụng mà phiền trách -Đói quá đi mất, không phải tại tên khốn Park Jimin. Bây giờ mình đã chìm mộng trong cái chăn ấm áp rồi -Aisss...tức chết đi mất, vừa đói vừa buồn ngủ Ánh sáng từ màn hình máy tính chiếu lên càng lộ rõ gương mặt mệt mỏi, mí mắt lim dim muốn nhắm chặt. Không biết từ bao giờ, Chaeyoung đã chìm vào giấc ngủ, cả cơ thể nhỏ bé tựa lên bàn làm việc Cô thấy bản thân mình như được nâng bổng, cánh tay to lớn ôm chầm lấy cô, đôi môi áp sát vào nhau. Chaeyoung vẫn còn mơ màng phút chốc đã trở nên hoảng sợ cắn mạnh vào môi đối phương , hai tay người đàn ông đan xen vào ngón tay cô rồi đè áp xuống bàn. Sấp tài liệu rơi đầy lả chả ra sàn, hắn kề sát tai cô, thầm thì mấy câu ám muội -Bảo bối, em thật ngọt a~~ -Anh..anh là ai. Thả tôi ra, đừng có làm bậy bạ, tôi hét lên đấy...ưm Chaeyoung run rẩy, gương mặt nhỏ sợ sệt như thỏ nhỏ ủy khuất, cảm giác rối bời xen lẫn sự sợ hãi làm cô híp mắt không dám nhìn, chưa kịp nói hết câu, cô đã bị hắn cưỡng hôn, lưỡi tinh nghịch cuồng quét bên trong nơi ấm áp, mật ngọt truyền qua nhau làm hắn vô cùng kích thích, hắn không ngừng mút môi cô, nghiện đến nỗi không thể tách rời đôi môi ngọt ngào này Tay hắn cũng linh hoạt không kém, trườn xuống mở từng cúc áo sơ mi, mê mẩn đôi gò bông mềm mại sau lớp áo ngực. Vừa dứt môi cô ra, hắn đã tham lam ngậm lấy nhũ hoa đang cương cứng, hôn lấy không ngừng khiến Chaeyoung ưỡn người rên rỉ vài câu cầu khẩn
Tên hán việt Bảo bối thái mê nhân Đại thúc, khinh khinh triềnTác giả Hề YênEditor ShmilySố chương 1080 chươngThể loại Nguyên sang, ngôn tình, hiện đại, tình cảm, ngọt sủng, đô thị tình duyên, HENhân vật chính Tịch Đình Ngự, Hạ Thập Thất.~ Văn án ~Trước khi gặp Tịch Đình Ngự, sinh hoạt của Hạ Thập Thất đều là hút thuốc, uống rượu, đánh khi gặp được Tịch Đình Ngự, sinh hoạt của Hạ Thập Thất là cai thuốc, kiêng rượu, cấm đánh nhau.[Sủng văn, sảng văn, nam nữ chính sạch cả tâm và thân, 1vs1].
Hãy là người đọc văn minh, mời tới chính chủ tichan_wyb để ủng hộ tác giả!"Người bí ẩn" đến giờ vẫn là một ẩn đó, thời gian không gian đều hạn chế, kết thúc lại không đến nỗi làm người ta thất vọng não nề. Ít nhất, với tư cách là người trong cuộc, Lâm Tuyết rốt cuộc không như ý nguyện ăn được côn th!t, hai đùi bị ma sát đến đau rát nhưng bù lại cảm giác hồi hộp rất sướng khoái, cao trào hẳn hai lần. Người sau lưng cũng mỹ mãn, bắn ướt hai đùi trong của cô, may mà người ta có mang khăn giấy lau dọn sạch sẽ, xem như chuẩn bị cũng chu đáo lúc kết thúc rồi, người sau lưng tì mặt lên hõm cổ cô thở phì phò, cô cũng chẳng khá hơn, lưng tựa hẳn vào ngực hắn điều chỉnh lại hô người bên ngoài đã rời đi từ lâu, người đàn ông sửa sang lại quần áo cho Lâm Tuyết "Chuông vào học sắp reo rồi, em nhanh về lại lớp học đi". Giọng y vốn trầm khàn, lại cố ý đè thấp tiếng nói như đang che giấu điều gì Tuyết nghĩ mình sớm muộn gì cũng gặp lại thôi, hắn muốn chơi kiểu này cũng rất vui, kịch bản mới mẻ lại kí©Ꮒ ŧᏂí©Ꮒ, cô không khỏi càng mong đợi vào lần gặp mặt tiếp là người đọc văn minh, mời tới chính chủ tichan_wyb để ủng hộ tác giả!-Thế mà vài ngày tiếp theo cũng chẳng thấy người đâu, Lâm Tuyết không khỏi hụt hẫng đôi Huân tiểu thúc tuần trước đã kết thúc khoá tập huấn, thời gian với Lâm Tuyết xem như thả bay cơ thể theo du͙© vọиɠ, dù quyến luyến không nỡ nhưng người cũng phải đi, hắn còn rất nhiều đề án phải hoàn thành, một vài thí nghiệm đang dang dở. Haiz, đúng là ngày vui chóng nay, lớp học buổi chiều kết thúc trễ hơn bình thường do mọi người tiếp tục bàn bạc về chuyến du lịch dã ngoại. Như thường lệ vẫn là xe nhà đến đón Lâm Tuyết, bác tài đã đợi cô một lúc lâu. Khi sắp đến nhà, bác tài xế chỉnh chỉnh gương chiếu hậu, ngập ngừng nói với Lâm Tuyết "Hôm nay bác dừng ở cổng con tự đi vào được không? Bác có hẹn với bác gái ăn sinh nhật...""Vâng không sao đâu bác, đi vào có bao xa đâu, bác đừng ngại, cũng tại con tan học trễ. Sinh nhật người phụ nữ nhà mình là không được đến muộn đâu". Giờ mới để ý, hôm nay bác ấy còn ăn mặc chỉnh chu hơn thường ngày. "À, nhân tiện bác cho cháu gửi lời chúc sinh nhật bác gái nhé!"Bác tài xế nghe vậy, nở nụ cười chất phác "Cảm ơn cô chủ!"Tiểu khu cao cấp ra vào đều phải quét thẻ, quét vân tay, còn có mấy bảo vệ trực liên tục 24/7 nên rất an toàn. Lâm Tuyết thả chậm từng bước đi dạo, trời sẩm tối nên hai bên đường đã lên đèn, ánh đèn dìu dịu yên tĩnh lại ấm Tuyết đá đá viên sỏi dưới chân, cúi đầu chơi trò dẫm lên cái bóng của mình, những lúc như thế này chợt cảm thấy cô đơn trống trải khó nói nên lời. Đi qua cửa hàng tiện lợi trong tiểu khu, Lâm Tuyết không khỏi nhớ tới Chu Thanh thúc thúc nhà mình. Bình thường lái xe luôn đưa Lâm Tuyết đến thẳng cổng nhà nên không đi đường này, còn Chu Thanh thì nhất định sẽ đi đường vòng tới đây, mua cho cô kem cây cùng bánh ngọt cô thích nhất, sủng cô lên tận trời khi hắn khỏi bệnh trở về sau, công việc dồn dập làm hắn không thoát ra được, hai người chỉ thỉnh thoảng liên lạc qua điện đến mới nhớ, hai người chưa lần nào phải tách ra lâu đến Tuyết tự mua cho mình que kem, chân cũng mỏi rồi nên vừa ăn vừa đi về nhà..Hãy là người đọc văn minh, mời tới chính chủ tichan_wyb để ủng hộ tác giả!Lối vào nhà Lâm Tuyết rộng rãi, hai bên có vườn hoa, tiểu cảnh suối nước chảy róc rách. Lâm Tuyết ngậm kem trong miệng mới rãnh tay khoá lại cổng. Xoay người, tay lại cầm kem tiếp tục thưởng thức, mắt chợt thấy trên lối vào đứng một trước hiên nhà hắt xuống, ánh đèn vàng phác hoạ dáng người cao lớn, mặc vest đầy lịch lãm, một tay đút vào túi quần đang cúi đầu tập trung nghe điện thoại nên không chú ý Lâm Tuyết đi phải Chu Thanh thúc thúc nhà chúng ta thì còn ai vào đây!Lâm Tuyết vui sướng khó nói nên lời, ngay lập tức vọt tới, ba bước thành hai như con thỏ nhỏ"Chu thúc thúc!"Chu Thanh đang nghe điện thoại cũng bị tiếng gọi này làm giật mình, xoay người liền nhìn thấy cô nhóc tung tăng chạy tới, mày khẽ nhướn, môi không tự chủ được nhếch lên một chút, vừa vặn đỡ được thiếu nữ nhảy cẫng lên bám trên người hắn như gấu Koala."Con vừa nghĩ đến người xong!"Lâm Tuyết vui đến nỗi hai mắt như toả ra hào quang sáng lấp lánh, làm người đối diện không khỏi vui lây. Lời cô vừa nói xác thật lấy lòng được hắn, khí thế trên người lập tức dịu dàng lại không ít, cuộc điện thoại vốn đang căng thẳng chợt trở nên thoải mái hơn hẳn, người ở đầu dây bên kia không khỏi thở phào một hơi nhẹ tay cô câu lấy cổ Chu Thanh, trong đó một tay còn cầm que kem đang ăn dở, cố gắng đưa ra xa tránh chạm lên người hắn. Tiểu cô nương miệng cười tủm tỉm, áp trán lên trán Chu Thanh, mũi hai người cọ qua cọ lại. Lâm Tuyết nhìn vào mắt hắn, khẩu hình miệng nói "Nhớ người muốn chết."Xong mũi hít hà, cọ qua lại trên mặt Chu gọi hắn đang nghe có vẻ quan trọng không thể cắt ngang, hắn chỉ đành dùng ngón tay chặn miệng Lâm Tuyết làm loạn, nói nhỏ "Suỵt, ngoan nào." Khoé miệng lại ko nhịn được nhướn cao hơn ban nãy một Tuyết mà ngoan thì không còn là Lâm chân cô quắp lấy eo Chu Thanh, cả người có xu hướng trượt xuống, Chu Thanh không còn cách nào khác phải lấy cánh tay đỡ dưới mông xốc người lên cao ngang tầm mình, tay kia thì cầm điện thoại. Miệng nhỏ không có gì ngăn chặn lại bắt đầu làm loạn. Hai người chóp mũi đối nhau, trong mắt chỉ có đối phương, từng luồn hơi thở đan xen ngọt ngào mà quấn quít. Lâm Tuyết nháy mắt một cái với hắn, Chu Thanh đọc được sự tinh ranh trong đôi mắt cô, thầm nghĩ không biết cô lại muốn quậy hắn thế nào thì chậm mà làm thì nhanh, đợi Chu Thanh đáp xong một câu với người bên kia, Lâm Tuyết chu môi chụt một cái lên môi hắn, sau đó hắn cứ nói một câu là Lâm Tuyết lại chụt một lần, lặp đi lặp lại. Miệng nhỏ vừa mới ăn kem, đỏ ửng lành lạnh lại thơm ngọt hoà lẫn với mùi thơm cơ thể cô, môi Chu Thanh cũng bị hơi lạnh cùng ngọt ngào truyền sang, hắn không nhịn được thè lưỡi liếm môi mình một là người đọc văn minh, mời tới chính chủ tichan_wyb để ủng hộ tác giả!Lâm Tuyết vui đến cười tít mắt, chợt nhớ ra que kem còn dang dở trên tay, mắt đảo một vòng nghịch ngợm, cằm tựa trên hõm vai Chu Thanh đưa kem lên miệng cắn hết phần còn lại, sau đó chịu đựng lạnh buốt mà nghiêng đầu, ấn miệng mình lên miệng thúc thúc, đầu lưỡi khẽ đảo đẩy kem đồ ăn ngon là phải chia sẻ cho người mình thương yêu."Ông chủ Chu, anh xem như vậy có được không?""..."Bên kia vang lên âm thanh sột soạt, hình như còn có tiếng thở dốc...có nghe lầm không? - "A lô, ông chủ...anh, anh còn ở đó không?"Chu Thanh mím môi nuốt xuống, trừng mắt ý tứ cảnh cáo nhìn Lâm Tuyết một cái, hít sâu rồi đáp "Ừ, tôi nghe".Hắn liếm liếm môi, dư vị ngọt ngào quấn quít trong miệng chưa tan hết, cánh tay vẫn không buông Lâm Tuyết thúc thúc, ông chủ Chu à, ánh mắt ngài không hề có chút lực sát thương nào cả. Lâm Tuyết cô đây còn cảm thấy ngài đang liếc mắt đưa tình, dụ dỗ cô tấn công dồn dập thêm nữa đi Tuyết thấy hắn liếm môi lộ ra đầu lưỡi hồng hồng, ma xui quỷ khiến cũng lặp lại động tác giống như vậy. Giờ hai tay Lâm Tuyết rãnh rang rồi, chợt chú ý tới vết kem dính quanh mép và cằm của thúc thúc, cổ họng chợt thấy khô ông tây trang lịch lãm thẳng thớm, mặt mũi cương ngạnh vốn nên toả ra khí thế áp đảo, giờ đang giữ chặt cô bám trên người mình không ra hình tượng gì, trên mép còn đọng lại dấu vết kem cây, hình ảnh đối lập lại không phản cảm, ngược lại làm cô cảm thấy có chút ... đáng yêu muốn nghĩ ngợi nhiều, hai tay Lâm Tuyết lập tức giữ lấy mặt Chu Thanh, vươn lưỡi vào miệng hắn cuốn lấy cái lưỡi đảo qua lại rồi buông ra để hắn tiếp điện thoại, sau đó như mèo nhỏ cẩn thận liếʍ ɭáρ từng đợt từng đợt quanh miệng, mũi, cằm. Dọn dẹp sạch sẽ, còn liếm đến ngon lành "Ừmm... Kem ngon không thúc thúc, đây là vị người hay mua cho a Tuyết đó~", cô thì thầm thổi khí bên tai tay mò xuống, vén áo vest ra, cách lớp áo sơ mi dùng vuốt mèo cào cào thù du trên ngực Chu Thanh, dưới mông xoay tròn kí©Ꮒ ŧᏂí©Ꮒ Thanh kiềm nén đến khổ, hô hấp dồn dập, tay cầm điện thoại ức chế đến nổi gân xanh, trút giận lên cặp mông được hắn nâng đỡ bên dưới, bàn tay tàn nhẫn nắn bóp ra đủ loại hình dạng, thịt tràn đầy qua từng kẽ ngón thương cho người ở bên kia điện thoại, không biết ông chủ Chu ở khu núi nào, thỉnh thoảng lại mất sóng, vài chỗ y phải lặp lại mấy lần, có khi chờ lâu lâu mới được ông chủ hồi Thanh rất khoẻ, tay ôm Lâm Tuyết vẫn bước từng bước vững vàng. Trước hiên nhà có hai cây cột hình trụ to lớn, hắn để lưng Lâm Tuyết tựa lên đó, cúi đầu khẽ hôn khoé miệng cô, hoàn trả lại hành động ban nãy. Năng suất làm việc của hắn không thể nghi ngờ, vừa làm việc tình thú lại vẫn trả lời bên kia lưu loát trôi chảy không một khe là người đọc văn minh, mời tới chính chủ tichan_wyb để ủng hộ tác giả!Lâm Tuyết chôn đầu vào hõm vai hắn thở hổn hển. Tầm mắt cô nhìn thẳng, chếch góc sau lưng Chu Thanh là cửa nhà cô đang rộng mở, loáng thoáng thấy bóng phụ nữ tới lui qua Thanh xoa bóp mông Lâm Tuyết dồn dập, ngón tay câu lấy đáy qυầи ɭóŧ của Lâm Tuyết kéo kéo lên xuống để nó ma sát huyệt động, hài lòng cảm nhận cô gái trong ngực uốn éo khó nhịn. Hắc lách ngón tay luồn sâu xuống, mân mê cửa động, mật dịch tuôn trào ra ướt nhẹp cả lòng bàn tay."Ồ, qυầи ɭóŧ chữ T, đi học lại mặc thế này là muốn câu dẫn ai đây hửm?"Hỏi xong, ngón tay bên dưới hoạt động càng ác hơn, một, hai, ba ngón tay lần lượt cắm vào như trừng phạt. Rất lâu rồi mới tìm lại được cảm giác chật khít này, mềm mại mà lại mạnh mẽ hút chặt lấy lần ngón tay rút ra lại kéo theo một đợt ái dịch, oàm oạp chảy qua kẽ ngón tay hắn, thấm vào mất hút trên vải quần tây đen, thậm chí vài giọt còn rơi tí tách xuống nền đá hoa cương bóng loáng dưới dạo đầu cũng không kéo dài, rất lâu rồi hai người chưa gặp, khô nóng trong cơ thể khó mà kiểm soát. Lâm Tuyết luồn tay xuống, kéo dây kéo quần âu của Chu Thanh, lần mò thả ra cự vật cương cứng. Quái vật cứ thế, thuận nước đẩy thuyền mà chầm chậm đi vào trong hang động. "Ưmm...cứng quá..." Hai tay Lâm Tuyết tự bịt chặt miệng mình, lo sợ người bên kia nghe thấy, nhưng âm thanh rên rĩ vẫn khe khẽ truyền ra từ kẽ ngón tay."Được, hôm nay cứ như vậy, cúp đây."Cất điện thoại vào túi quần xong, Chu Thanh giờ như đổi thành người khác, tựa như dã thú mạnh mẽ mà kéo hai tay Lâm Tuyết cố định trên cao, cúi đầu dùng miệng ngăn chặn rên đúng là hương vị này, hương vị hắn ngày đêm mong nhớ."Bảo bối..." Cô nghe tiếng hắn thì thầm bên tai, hai từ đơn giản lại hàm chứa nhớ nhung da Be Cont~~~-Phiên bản lầy lộiLâm Tuyết đá đá viên sỏi dưới chân, cúi đầu chơi trò dẫm lên cái bóng của mình. Những lúc như thế này chợt cảm thấy cô đơn trống trải khó nói nên lời, không khỏi nghĩ tới Chu Thanh thúc thúc nhà mình. Từ khi hắn bị bệnh ở chương 14-15-16 trở về sau, đã 15 chương rồi hai người chưa được xxx lại, nỗi nhớ nhung cuộn trào như sóng lớn va vào bờ cát trắng, dữ dội không thua kém cơn sóng trong thơ của Xuân Quỳnh năm may, cô là Lâm Tuyết, là con cưng của bà tác giả Tịch An, nên nghĩ gì thì được nấy, lập tức on top được Chu Thanh, còn bạn đọc thì được dịp enjoy combo H cuồng nhiệt nóng hổi mới ra lò so fresh so cool ~.Cuộc gọi Chu Thanh đang nghe có vẻ quan trọng không thể cắt ngang, hắn chỉ đành dùng ngón tay chặn miệng Lâm Tuyết làm loạn, nói nhỏ "Nếu mà ngoan em sẽ bị thương, nếu mà hư em sẽ được phạt~~"Vậy nên, cuối cùng Lâm Tuyết "được phạt" tàn nhẫn dã man rợ bằng cây gậy siêu to khổng lồ phiên bản limited nhà họ Chu, chỉ một chiếc duy nhất trên toàn thế giới. 😰Hết. Mọi người hãy thả 🌟 cho bà Tịch An đi, xin cám ơn!À quên, An mở hố H mới, edit chứ không phải An sáng tác, truyện tên là "Bạn trai của bạn thân là huấn luyện viên môn cưỡi ngựa", mọi người vào profile An tìm đọc trong lúc chờ đợi An viết chương mới truyện này nhé. Hố ngắn nhiều thịt, nhớ đọc cảnh báo nhé quý vị!
Truyện Bảo Bối Thật Mê Người Trọn Bộ được TruyenFull cập nhật mới nhất ngày 11/06/2023 . Truyện Full luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện Bảo Bối Thật Mê Người một cách nhanh nhất. Theo dõi để xem được nhiều truyện mới nhất . Bài viết có thể bạn thích Thông tin Truyện Bảo Bối Thật Mê Người 🔰 Tên Truyện ⭐ Truyện Bảo Bối Thật Mê Người Trọn Bộ 🔰 Trạng thái ⭐ Hoàn thành 🔰 Ngày cập nhật ⭐ 11/06/2023 🔰 Số tập ⭐ Trọn bộ – Full Bộ 🔰 Đánh giá ⭐ 🔰 Người đăng ⭐ – Truyện Full Thể loại Ngôn Tình, Đô Thị Bạn đang đọc truyện Bảo Bối Thật Mê Người của tác giả Tịch An. Nắng sớm xuyên qua màn cửa, thiếu nữ đang yên giấc trên giường khẽ nhăn đôi mày liễu, nghiêng đầu vươn tay che nắng chiếu thẳng vào mắt, vô tình dây áo ngủ còn lại trễ xuống, một bên nhũ hoa kiều nộn cứ thế bại lộ một nửa dưới nắng mai, lờ mờ thấy quầng nhũ màu hồng hồng. Thiếu nữ mặt mũi tinh xảo, hàng mi cong vút như cánh quạt, môi anh đào không son mà chín đỏ căng mọng, không biết đang mơ thấy những gì mà khe khẽ đóng mở, ướt át mê người. Mái tóc đen dài xoã tung, vài sợi nghịch ngợm quấn quít trên cổ trắng ngần, tôn lên xương quai xanh tinh xảo. Đầm ngủ hai dây gợi cảm tôn lên làn da trắng nõn như gốm sứ thượng hạng, bên dưới vô tình đã bị xốc lên đến eo, để lộ quần lót ren cực mỏng màu phấn hồng và đôi chân dài nuột nà cân đối. Bên cạnh đó, còn có những truyện cũng vô cùng hấp dẫn và thú vị như Khủng Bố Cao Hiệu hay Toàn Diện Tối Cao Hệ Thống. Danh sách chương Chương 1 Chu Thanh Chương 2 Chu Thanh Chương 3 Giữa tầng mây Chương 4 Sân Golf Play – 1 Chương 5 Sân Golf Play – 2 Chương 6 Nhà Vệ Sinh Play – Phương Cẩn Chương 7 Phòng tắm Play Chương 8 Học kì mới – Phòng Chủ Nhiệm Play Chương 9 Phòng Chủ Nhiệm Play 2- Trình Hải lão sư Chương 10 Phòng Chủ Nhiệm Play 3 – Trình Hải Chương 11 Học Bơi, Swimsuit Play – Trình Hựu Chương 12 Chu Thanh – Phòng bệnh Play Chương 13 Phòng Bệnh Play – 2 Chương 14 Làm trò tại Chu gia biệt thự – 1 Phòng bếp Play Chương 15 Làm trò tại Chu Gia biệt thự – 2 Phòng khách Play Chương 16 Làm trò tại Chu gia biệt thự – 3 Phòng ngủ Chu gia Play Chương 17 Giờ học bơi – Swimsuit Play Cont – 2 Chương 18 Giờ học bơi – Swimsuit Play 3. Chương 19 Học bơi 11 – Swimsuit Play Chương 20 Ừ, em là người lớn Chương 21 Ám muội trước mặt mẹ Lâm, tiểu thúc lâu ngày không gặp! Chương 22 Liên hoàn kế câu dẫn tiểu thúc Chương 23 Mộng xuân – Hứa Huân Chương 24 Trung tâm thương mại – Hứa Huân Chương 25 Thăm nhà thầy chủ nhiệm – 1 Chương 26 “Thăm” nhà thầy chủ nhiệm – 2 Chương 27 Phiên Ngoại – Quà sinh nhật tuyệt nhất Chương 28 Ban công – Hứa Huân Chương 29 Hạ đường huyết Chương 30 Người Bí Ẩn Chương 31 Tình cũ không rủ cũng tới Chương 32 Tình cũ không rủ cũng tới cont Chương 33 Tình cũ không rủ cũng tới Chương 34 Người Bí Ẩn Chương 35 Hạ đường huyết Chương 36 Ban công – Hứa Huân Chương 37 Hạ đường huyết Chương 38 Người Bí Ẩn Chương 39 Tình cũ không rủ cũng tới Chương 40 Tình cũ không rủ cũng tới cont Tổng hợp Chương Truyện Bảo Bối Thật Mê Người “update 11/06/2023“ ⭐Chương 1 1 ⭐Chương 2 2 ⭐Chương 3 3 ⭐Chương 4 4 ⭐Chương 5 5 ⭐Chương 6 6 ⭐Chương 7 7 ⭐Chương 8 8 ⭐Chương 9 9 ⭐Chương 10 10 ⭐Chương 11 11 ⭐Chương 12 12 ⭐Chương 13 13 ⭐Chương 14 14 ⭐Chương 15 15 ⭐Chương 16 16 ⭐Chương 17 17 ⭐Chương 18 18 ⭐Chương 19 19 ⭐Chương 20 20 ⭐Chương 21 21 ⭐Chương 22 22 ⭐Chương 23 23 ⭐Chương 24 24 ⭐Chương 25 25 ⭐Chương 26 26 ⭐Chương 27 27 ⭐Chương 28 28 ⭐Chương 29 29 ⭐Chương 30 30 ⭐Chương 31 31 ⭐Chương 32 32 ⭐Chương 33 33 ⭐Chương 34 34 ⭐Chương 35 35 ⭐Chương 36 36 ⭐Chương 37 37 ⭐Chương 38 38 ⭐Chương 39 39 ⭐Chương 40 40 ⭐Chương 41 41 ⭐Chương 42 42 ⭐Chương 43 43 ⭐Chương 44 44 ⭐Chương 45 45 ⭐Chương 46 46 ⭐Chương 47 47 ⭐Chương 48 48 ⭐Chương 49 49 ⭐Chương 50 50 ⭐Chương 51 51 ⭐Chương 52 52 ⭐Chương 53 53 ⭐Chương 54 54 ⭐Chương 55 55 ⭐Chương 56 56 ⭐Chương 57 57 ⭐Chương 58 58 ⭐Chương 59 59 ⭐Chương 60 60 ⭐Chương 61 61 ⭐Chương 62 62 ⭐Chương 63 63 ⭐Chương 64 64 ⭐Chương 65 65 ⭐Chương 66 66 ⭐Chương 67 67 ⭐Chương 68 68 ⭐Chương 69 69 ⭐Chương 70 70 ⭐Chương 71 71 ⭐Chương 72 72 ⭐Chương 73 73 ⭐Chương 74 74 ⭐Chương 75 75 ⭐Chương 76 76 ⭐Chương 77 77 ⭐Chương 78 78 ⭐Chương 79 79 ⭐Chương 80 80 ⭐Chương 81 81 ⭐Chương 82 82 ⭐Chương 83 83 ⭐Chương 84 84 ⭐Chương 85 85 ⭐Chương 86 86 ⭐Chương 87 87 ⭐Chương 88 88 ⭐Chương 89 89 ⭐Chương 90 90 ⭐Chương 91 91 ⭐Chương 92 92 ⭐Chương 93 93 ⭐Chương 94 94 ⭐Chương 95 95 ⭐Chương 96 96 ⭐Chương 97 97 ⭐Chương 98 98 ⭐Chương 99 99 ⭐ĐANG CẬP NHẬT⭐
bảo bối thật mê người